Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

Có Lẽ Em Đã Sai


Khi em nhớ anh…….em sẽ tìm anh ở đâu???
-Có những điều khi ta sai ta có thể sửa, nhưng cũng có những thứ khi sai rồi ko gượng dậy được cứ đứng tại chỗ nơi ta ngã để ta sai càng thêm sai, tình yêu là một thứ gì đó nó có thể mang đến tiếng cười hạnh phúc, những vui buồn những hờn ghen “hỉ nộ ái ố”, tình yêu nó vô hình vô sắc, ko mùi ko màu ko nhìn thấy được ko chạm vào được……..nhưng nó lại làm em đau đau nhiều đến thế.

-Đến giây phút này đây em biết mình sai, em biết mình sai nhiều nhiều lắm, ngồi lại và suy ngẩm về bản thân mình và nhận ra con người ngốc nghếch của em cái ngốc đó nó ăn mòn vào tim vào não vào máu thịt, em cảm thấy đau nhói……… những giọt nước mắt vô định hình… cứ lăn…cứ lăn ko ngừng… trên má em, yêu đến độ trái tim ko còn chỗ đựng cứ lây lang khắp cơ thể….. ko phải niềm vui …..ko phải hạnh phúc ….mà toàn là niềm đau….nước mắt…. nhớ nhung…kỉ niệm….quá khứ….hồi ức…ko thể quên. Có lẽ em đã sai
- Điều đầu tiên : đó là gặp anh…. cái duyên phúc chốc nó lại hành hạ em đến tận bây giờ.
- Điều thứ 2 : nhìn về anh…. nhìn làm chi để rồi bất chợt tỉnh giấc ko thể rời mắt khỏi anh.
- Điều thứ 3 : nghĩ về anh….trong bộ não ngốc của em hình ảnh anh chứ chập chờn ẩn hiện mãi ko ngừng.
- Điều thứ 4 : nhớ về anh….nó bắt đầu lây lang xuống trái tim nỗi nhớ anh như 1 con virus ko ngừng nhân đôi.
- Điều thứ 5 : yêu anh rồi….toàn thân như bị say rượu, tỉnh tỉnh mơ mơ nhìn đâu cũng chỉ thấy anh.
- Điều thứ 6 : hạnh phúc ảo…. được làm bạn gái anh bắt đầu mộng tưởng anh chỉ yêu mình em, sống trong hạnh phúc ko thực ấy, em chấp nhận.
-Rồi sự thật tan biến, và anh cũng tan biến như ko khí vậy bốc hơi khỏi em lúc nào em cũng ko hay, em biết mình khờ mà… những suy nghỉ khờ dại chỉ biết lấy cánh tay chắn ngang đôi mắt…để nước mắt đừng rơi…..
- Em sợ chết lắm, vì thế càng sợ nhìn thấy những người em yêu quí chết trước mình… nhưng… em chỉ ví dụ thôi…nếu anh có chết đi biến thành thiên thần, ác quỷ hay một hồn ma…em ko chết theo anh đâu… ko đâu… vì em còn gia đình, em rất yêu quý họ ko muốn nhìn thấy họ khóc… thà để em đau khổ khóc vì anh….nếu anh về tìm em….em sẽ ko quay lưng với anh đâu, dù anh là ai đi chăng nữa. Sự thật anh ko chết và em cũng ko biết anh ở đâu, một câu chia tay khó nói lắm hả anh, em chịu đựng được mà thà anh nói 1 lời để em khỏi ngóng trông, em ko kiên cường nhưng cũng ko quá yếu đuối mà dễ dàng quay lưng với sự thật đâu anh…..
Điều sai cuối cùng là đến hôm nay hay ngày mai và có lẽ là mãi mãi em vẫn yêu anh vẫn sống trong niềm đau vẫn ko bao giờ chịu chấp nhận sự thật, em mất anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét