Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Lá thư từ con gái


Gửi Bố, Mẹ!!!
Chắc hẳn không bao giờ con nghĩ đến việc viết một lá thư gửi đến Bố, Mẹ khi mà ngày nào gia đình mình cũng bên nhau. Nhưng không hiểu sao mỗi lần ngồi đối diện với Bố, Mẹ con lại không sao nói lên được những suy nghĩ, băn khoăn của mình về tương lai; những ước mơ, dự định mà con đã giữ trong mình bấy lâu nay.

Bố Mẹ à! Con biết hai Người thương yêu con vô cùng, luôn mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với con. Và trong tương lai con được đỗ vào một trường Đại học danh tiếng, ra trường có việc làm ổn định là niềm mong ước lớn của Bố, Mẹ với con.
Nhưng hai chữ “tương lai” kia Bố Mẹ đã tự quyết định thay con? 16 tuổi cũng không còn là quá sớm khi nói đến tương lai phải không Bố Mẹ? Con 16, Bố Mẹ nói con còn quá bé để hiểu hết về cuộc sống vốn không hề đơn giản này, con chưa đủ tuổi để có thể nhận biết vấn đề.
Đúng, con chưa được va chạm xã hội và tất nhiên con chưa có kinh nghiệm sống bằng Bố, Mẹ. Dù vậy, Bố Mẹ à, con cũng có những ước mơ, đam mê riêng của mình và con cũng không phải quá thiếu hiểu biết để xem đó có phải ngành thích hợp với con không?
Nghệ thuật đúng là thế giới phức tạp và những ngành nghề liên quan đến nó cũng không hề dễ dàng. Bố, Mẹ cũng như bao người khác vẫn còn những định kiến về một bộ phận mà ngưòi ta hay gọi là “giới nghệ sĩ”. Bố mẹ lo cho con, con hiểu, con rất biết ơn về điều đó nhưng xin hai Người hãy lắng nghe ước nguyện hay ít nhất là những suy nghĩ của đứa con gái bé nhỏ này.
Trở lại tuổi thơ một chút con vẫn còn nhớ, hồi nhỏ, rất nhiều người hỏi con: “Sau này lớn lên, cháu muốn làm gì?”. Không nhớ được là con đã từng trả lời như thế nào nhưng chắc hẳn số nghề mà con từng muốn làm không phải nhỏ.
Đó chỉ là sự thích thú, tò mò của một đứa trẻ thế rồi khi con dần lớn, dần có những ý kiến của riêng mình con biết rằng mình đã xác định cho bản thân được một đam mê và quan trọng con tin mình có năng khiếu. Đó là một điều may mắn, Bố Mẹ ạ! Có những người không thể xác định được sở thích và khả năng của mình là gì...
Con luôn cho rằng mục đích của cuộc sống đơn giản là đi tìm hạnh phúc. Và điều hạnh phúc nhất là khi mình được sống và quyết định chính cuộc đời mình. Khi đó, ta sẽ có trách nhiệm với bản thân hơn. Con cũng mong muốn mình sẽ làm được điều đó. Con tin là Bố Mẹ luôn muốn nhìn thấy con gái hạnh phúc, phải không ạ?
Con gái!
Tái bút: Con yêu bố mẹ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét