Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

Ám ảnh quá khứ của người yêu

Em đâu biết rằng, mình đã yêu phải một kẻ Sở khanh đã có vợ? Cứ mỗi lần hắn nhớ em, hắn lại gọi điện cho em... để rồi, em bỏ mặc tất cả và lao đến bên hắn như một con thiêu thân!


Hà nội đêm nay thật buồn, vắng em? Phải vậy không nhỉ? Tôi tự hỏi lòng mình tại sao tôi buồn, chính tôi cũng không biết nữa…

Cách đây 2 năm, đúng vào ngày sinh nhật em, cũng là ngày tôi và một người bạn chuyển đến xóm trọ của em đang ở. Ấn tượng đầu tiên của em trong tôi không tốt một chút nào cả! Hôm đó, tôi đi dạy thêm đến tận 9 giờ tối mới về đến nhà! Lúc đó, tôi vừa mệt, vừa đói… Trong cái nóng oi ả, tôi chỉ muốn đắm mình trong nước để xua tan đi cái mệt mỏi tôi phải hứng chịu ngoài đường suốt cả ngày. Vậy mà khi vừa về đến phòng, chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra mà có rất nhiều người lạ trong phòng mình. Thấy thế, đứa  bạn tôi nhanh nhảu: “Mày vừa đi dạy về à! Vào đây nào! Hôm nay là sinh nhật em Linh hàng xóm đấy!”. Tính tôi không thích sự ồn ào nên tôi lựa lời đang có một người bạn hẹn gặp, rồi vứt ba lô trong phòng và quay xe đi thẳng…

Thì ra, em là cô bé ở sát phòng tôi. Vì phòng em nhiều đồ đạc quá nên mượn tạm phòng tôi để tổ chức sinh nhật. Nhưng hôm đó, tôi rất bực mình vì thái độ của em khi mà em tổ chức sinh nhật xong, không dọn dẹp nhà cửa cho chúng tôi mà lững thững bỏ về nhà… Nhưng rồi, sau này tiếp xúc với em nhiều, chúng tôi trở nên gần gũi tự lúc nào cũng không biết nữa! Và cho đến khi chúng tôi yêu nhau…

Ám ảnh quá khứ của người yêu, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Em không may mắn khi gặp phải một gã họ Sở.

Ban đầu, tôi không nghĩ rằng chúng tôi lại đến với nhau, lại càng không ngờ mối quan hệ của chúng tôi đã trải qua được hai năm rồi! Ngày đó, cả tôi và em đều bị người yêu bỏ rơi nên chúng tôi rất đồng cảm với nhau. Bạn gái của tôi đã rời xa tôi để đến với người khác, còn chuyện của em thì buồn hơn nhiều… Em không may mắn khi gặp phải một gã họ Sở. Hắn là một kẻ đểu cáng, lợi dụng sự ngây thơ, yếu mền của em để vớt vát tình yêu và danh dự cho mình. Hắn đã có vợ ở quê, vậy mà hắn dám dối lừa em… để rồi em đã dâng hiến tất cả sự trắng trong của người con gái cho hắn! Vậy mà khi chia tay, em vẫn còn yêu hắn rất nhiều khi hắn đưa ra lý do: “Vì sự nghiệp nên anh gác lại tất cả… kể cả tình yêu của mình”. Em ngây thơ tin lời hắn, không một chút nghi ngờ… để rồi, khi nhớ tới em, hắn lại gọi điện và em lại lao đến bên hắn như một con thiêu thân! Tôi biết em sẽ không bao giờ quên hắn nếu như tôi không nói với em rằng, hắn đã có gia đình!

Tới lúc này, em mới thực sự quên hắn! Nhưng tôi lại cảm giác chuyện tình cảm giữa tôi và em lại là một vấn đề lớn… Hai năm bên nhau rồi nhưng tôi không hiểu tình cảm của tôi dành cho em là gì nữa? Có phải tình yêu không hay đấy chỉ là sự thương hại?  Xa em, tôi cũng cảm thấy trống vắng… nhưng khi gần nhau, tôi rất hay nổi cáu với em một cách vô lý!

Mỗi khi chúng tôi bên nhau, hình ảnh quá khứ của em lại hiện về trong tâm trí tôi. Tôi cố quên thì nó càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn trong tôi… Tôi tin chắc rằng, chỉ có những người đã rơi vào hoàn cảnh như tôi thì mới có thể hiểu được cảm giác đó! Vì thế, chưa bao giờ tôi dám nghĩ xa hơn đến chuyện xa hơn về tương lai của hai đứa…

Tôi cảm thấy rất ái ngại khi những người bạn của mình lại biết được rất rõ quá khứ của em! Bây giờ tôi đã đi làm, em đang học năm cuối, chúng tôi đã thực sự trưởng thành… nhưng mỗi khi bên nhau, em có hỏi tôi: “Anh có nhớ em không? Có yêu em nhiều không?”... Tôi không biết nên trả lời em như thế nào nữa nên lúc nào cũng lảng tránh em những câu hỏi tương tự như thế! Và tôi đoán, em cũng cảm nhận được điều đó, cũng hiểu được một phần nào đó về tình cảm của tôi dành cho em bấy lâu nay…


Cho dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn cầu chúc cho em hạnh phúc!

Tôi không có một người con gái nào khác ngoài em nhưng sự mâu thuẫn trong tôi luôn giằng xéo mỗi khi hai chúng tôi ở bên nhau. Nếu như tôi rời xa em thì tôi cũng chẳng tốt đẹp gì hơn so với gã họ Sở kia… Nhưng nếu ở bên em vì trách nhiệm thay vì tình yêu thì cả hai sẽ còn khổ hơn! Tôi chỉ mong sao, đến một ngày nào đó, em sẽ gặp được một người con trai yêu thương em thật lòng, có tấm lòng bao dung, vị tha cho những lỗi lầm của em, mang lại cho em niềm hạnh phúc trọn vẹn mà từ trước tới nay, tôi đã không làm cho em được!

Cho dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn cầu chúc cho em hạnh phúc! Mọi người có thể coi thường tôi , trách mắng tôi hèn hạ chẳng khác gì gã họ Sở đã lừa dối em nhưng tôi thấy mình không có lỗi với em… Vì có thể tôi chưa mang lại niềm hạnh phúc thực sự cho em nhưng ít nhất, tôi cũng không lừa dối em để đến với cô gái nào khác, không bao giờ đi quá giới hạn mỗi lúc gần gũi em…

Có lẽ, tôi sẽ xin đi công tác xa một vài năm để tìm cớ chia tay với em… Dẫu biết rằng, em rất tốt với tôi nhưng sống bên em vì trách nhiệm thì chưa hẳn đã là cách tốt nhất để tôi trả ơn em! Tôi chỉ sợ khi em biết được sự thật về tình cảm của mình… em lại càng đau khổ hơn!

Tôi gửi gắm những dòng tâm sự của mình, mong sao độc giả của Bạn trẻ cuộc sống sẽ giúp đỡ tôi để tôi có được một quyết định đúng đắn nhất!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét